Tan làm về nhà, Oa Oa đềungồi xe bus. Để giải thích cho hành động đó, cô nói nào là như thế vừabảo vệ môi trường lại vừa rèn luyện thân thể, nhưng thực chất là vì ham vé xebus rẻ, mỗi lần quẹt thẻ chỉ mất có bốn hào. Tuy nhiên, trước mặt đồng nghiệp,cô vẫn phải tỏ ra oai phong, lẫm liệt, bước ra khỏi cổng vẫn luôn chú ý quansát bốn phía rồi mới vững dạ đi tiếp.
Ai quy định rằng trợ lí hành chính riêng xui xẻo của Tổng giám đốc là phải láixe đi làm nào? Nghĩ xem, cô chỉ mới nhận chức được một tháng, nhưng khi cô phủnhận khả năng mình lái xe đi làm vì lí do đó thì mọi người lại đồng loạt dùngánh mắt dị thường khinh khỉnh nhìn cô: “Cậu đã theo Tổng giám đốc Lang mộttháng mà vẫn chưa kiếm được cái QQ sao?” [QQ: Một nhãn hiệu xe thịnhhành ở Trung Quốc]
Tổng giám đốc Lang = QQ? Tổng giám đốc Lang = kẻ ném tiền qua cửa sổ? Tổng giámđốc Lang = cửa hàng 4S? [Cửahàng 4S: cửa hàng mua bán, sửa chữa và các loại dịch vụ khác liên quan đến ôtô]
Không có xe là khiến cả người lẫn thần đều phẫn nộ thế ư?
Haizzz... thật là...!
Vì vậy, cô đành lề mà lề mề đợi đến khi mọi người về hết mới ra khỏi công ty.
Ai ngờ nán lại lâu quá nên bị lỡ xe bus, Oa Oa run rẩy đứng trong cơn gió lạnhthấu xương, hết nghiêng bên này lại ngó bên kia, nhưng đã nửa tiếng rồi mà ngayđến cả tí tẹo khói xe cũng không thấy đâu.
Buổi tối mùa đông, đường phố vắng vẻ người xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-nghiep-roi-ket-hon-thoi/116642/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.