Trời vẫn mưa to, conđường nhựa đã bốc lên hơi nước trắng mờ che phủ trời đất, cả con đường dài vàrộng mà chỉ có mỗi một người đang chạy, quần áo trên người đã ướt sũng từ lâu,mặc dù biết đến nhà Cẩu Đán có thể mượn quần áo của chị hắn để mặc, nhưng quầnáo lót thì phải làm thế nào đây? Không thể chân không thả rông như thế mà đánhtrận chứ? Cô cúi đầu nhìn nước mưa chảy ròng ròng trên quần áo, lại để ý cáccửa hàng xung quanh, cách đó không xa có một dãy cửa hàng. Cô lập tức bước đến,trong đầu nghĩ có thể ở đó sẽ có một cửa hàng chuyên bán đồ lót cũng nên.
Quả nhiên, ông trời không phụ người tắm mưa, cửa hàng cuối cùng là chỗ bán đồlót giải cứu cho cô.
Vừa mở cửa ra, một luồng khí nóng ập vào mặt, Nám Nám suýt chút nữa thì bị kinhsợ.
Cái tiệm nhỏ, rộng chưa đến hai mươi mét vuông nhét đến hơn ba mươi người phụnữ, đủ thể loại, đủ sắc màu chen chúc nhau. Có lẽ toàn là người đến trú mưa cả,nếu trú mưa ở tiệm nhả người ta thì quả là ngại nên đành mua mấy thứ gi đó coinhư là để bồi thường, vì thế hầu như ai trong đấy cũng đang lật qua lật lạichọn lựa. Chủ tiệm cũng vui sướng vì ngày mưa lại vớ được vụ làm ăn lớn, nghethấy tiếng mở cửa thì chẳng thèm ngẩng đầu đã lên tiếng gọi: “Xin mời vào, cứlựa chọn tự nhiên, nếu thích thì tôi giảm giá cho.”
Tiếp đó, bao nhiêu chị em trong tiệm đồ lót ngoảnh mặt lại liếc nhìn cô, nhìnsuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-nghiep-roi-ket-hon-thoi/3167860/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.