Chưa được ba tiếng đồnghồ, Nám Nám đã quay về thuận lợi, vẫy vẫy tay, lại còn mang theo một mùi hươnggì đó rất đáng nghi, hình như là mùi hôi của cống thoát nước, lao như bay đếntrước mặt Ninh Hạo Nhiên, lắp ba lắp bắp kêu: “Thầy Ninh, van tổng đường nướcdẫn vào đây là ở chỗ nào?”
“Ý cô là gì?”. Ninh Hạo Nhiên trố mắt lên, từ trên giường bật phắt dậy.
“Tôi không tìm thấy van tổng, vừa nãy, tôi vặn vỡ cả đường ống nước nhà dì Đặngrồi, giờ nước tràn đầy ra nhà dì ấy, nếu còn không nhanh đóng van tổng lại thìxem ra hai vợ chồng dì ấy sẽ phải bơi trong nhà đấy”. Nám Nám vô cùng căngthẳng khi nói những lời vừa rồi, cứ như thể nước sắp tràn qua hành lang vào nhàNinh Hạo Nhiên đến nơi.
Đến lúc này mà còn giả vờ bình tĩnh thì đúng là não có vấn đề!
Ninh Hạo Nhiên lập tức hành động thật nhanh và mạnh, đầu tiên là bật ra khỏigiường, rồi khom lưng tìm giày, cuối cùng là kéo bàn tay như cái chân gà củaNám Nám cùng chạy băng ra ngoài, động tác diễn ra nhanh như chớp, mạnh như sétđánh không kịp bịt tai vậy, chỉ hận một nỗi không thể học cách đi xuyên tườngcủa đạo sĩ Lao Sơn[Mộtnhân vật trong tiểu thuyết Liêu Trai chí dị của Bồ Tùng Linh, rất giỏi phápthuật, trong đó có công phu đi xuyên tường] ngaylúc này.
Hai người vừa đi đến cửa, Nám Nám bỗng nhiên đứng sững lại, buông tay Ninh HạoNhiên ra, ôm ngực liếc nhìn anh: “Thầy Ninh?”
“Sao?”. Ninh Hạo Nhiên nhăn mày dừng bước, quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-nghiep-roi-ket-hon-thoi/3167852/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.