Năm nào cũng như năm nào, hai anh em vẫn ở nhà cha mẹ Nghiêm Đông Kỳ để đón năm mới. Hàn Dĩ Nặc thực sự cảm thấy “ cần kiệm đến xa xỉ thì dễ, xa xỉ đến cần kiệm mới khó” Câu nói này quả thực có đạo lý, lúc này mới năm thứ hai mà hắn đã có thói quen cùng người nhà náo nhiệt sum vầy ăn tết.
Hắn thi thoảng sẽ nhớ lại những ngày tháng sinh hoạt trước đây của hắn cùng Nghiêm Đông Kỳ, có nhiều chi tiết nhỏ đã bắt đầu mơ hồ không rõ, xa xôi cứ như chuyện của đời trước.
Sau khi đến lớp 11, áp lực học tập đột nhiên gia tăng, ngay cả thời gian cũng trôi qua nhanh, năm còn chưa tới đã thấy khai giảng tới gần.
Hắn cùng Tiết Giai đã thật lâu không gặp nhau, trước khi tới giờ học hai người tán gẫu nói chuyện một trận tràng giang đại hải. tỷ như tết ăn cái gì, tỷ như có bao tiền mừng tuổi, tỷ như bài tập nghỉ đông làm như thế nào, lại tỷ như năm trước phần quà lớn mà Tiết Giai đã đưa cho Hàn Dĩ Nặc.
Hàn Dĩ Nặc đem USB đẩy đến trước mặt của Tiết Giai: “Trả lại cho cậu.”
“Như thế nào, không tồi chứ? Có phải rất thoải mái hay không?” Tiết Giai mặt mày hớn hở cười với hắn.
Hàn Dĩ Nặc rất bình tĩnh đem sách giáo khoa tiết một lấy ra, liếc mắt nhìn Tiết Giai một chút: “Thoải mái ông nội cậu.”
“FML, cậu không phải qua cầu rút ván chứ? Chính tớ còn chưa xem đã cho cậu mượn, cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-em-noi-do/2326220/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.