“Tôi thấy cậu có vẻ hợp với gu thẩm mỹ của tôi hơn, có vi phạm quy tắc bất thành văn của cậu không.”
Người đàn ông khi nói ra điều này hơi cúi đầu, mái tóc đen nhẹ nhàng lay động trước mắt, nhìn qua rất mềm mại. đôi mắt đen láy rõ ràng mang theo ý cười, cánh tay duỗi đặt lên bả vai của Nghiêm Đông Kỳ.
“Ha?” Nghiêm Đông Kỳ nghe xong lời này lại sửng sốt một chút, sau đó rất biết cách phối hợp mà vòng tay ôm ngực, một mặt sợ hãi ngẩng đầu nhìn người đàn ông đứng bên hông: “Cậu là đồ *** tặc, tôi sẽ không khuất phục.”
“Ngu ngốc.” Mục Tử Lễ nhìn thấy phản ứng của hắn lại dừng lại vài giây, sau đó đột nhiên khẽ cười thành tiếng, ở trên vai hắn hơi ấn xuống một cái, xoay người hướng vào phòng.
Vừa xoay người lại mở miệng nói ra một câu nhẹ nhàng, rồi để lại cho Nghiêm Đông Kỳ một bóng lưng cao lớn kiên cường: “*** tặc như tôi hiện giờ phải dọn dẹp phòng cho cậu đây, cậu giờ muốn *** tặc giúp đỡ hay không?”
Nghiêm Đông Kỳ đứng lên, xoay người cau mày nhìn bóng lưng người đàn ông biến mất ở phòng khách, có chút khổ não lại không rõ ràng mà cào cào tóc, cái cảm giác vi diệu bị áp chế này là sao?
Tối nay lúc ở cùng Hàn Dĩ Nặc cũng có cảm giác này.
Là thân hình cao lớn? đây là buộc mình phải mua giày có đệm lót à? Đàn ông xung quanh hắn đều nam tính hùng dũng như thế hắn tự nhiên cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-em-noi-do/2326201/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.