Đỗ Văn Hạo nghe vậy liền kinh ngạc kêu lên: “Hoàng Thái Hậu đã xuất quan rồi hay sao?”
Thái Kinh nghe vậy liền đáp: “Đúng vậy! Tối ngày hôm qua tụng kinh nhiệm phật xong là xuất quan rồi!”
“Không phải không phải là....không phải là..tụng kinh niệm phật cần bảy ngày hay sao? Nếu là bảy ngày thì đến tối ngày hôm nay mới coi là xong chứ đúng không?”
Đỗ Văn Hạo thắc mắc nói.
“Hôm qua chính là vừa vặn ngày thứ bảy, bắt đầu từ ngày Hoàng Thượng băng hà đến nay cùng đã được bảy ngày rồi!”
Thái Kinh đáp.
Đỗ Văn Hạo lúc này mới ngã ngửa người vỡ lẽ hiểu ra vấn đề, bản thân hắn đã đến chậm mất một ngày, nên hắn cứ tưởng là Hoàng Thái Hậu tụng kinh niệm phật mới được có sáu ngày, thực chất là đã được bảy ngày rồi, vì vậy mà hắn liền vội lên tiếng hỏi: “Hoàng Thái Hậu hỏi gì đến tiểu đệ vậy hả Nguyên Trường huynh?”
“Hoàng Thái Hậu hỏi rằng hiền đệ bao giờ quay trở lại, viên công công túc trực liền nói hiền đệ đã đến đây rồi, chỉ là đến muộn mất một ngày, sau đó thì Hoàng Thái Hậu cũng không hỏi thêm câu gì nữa!”
Đỗ Văn Hạo nghe vậy thì bỗng nhiên cảm thấy thất vọng vô cùng, nhưng lại cũng mừng vì trong giờ phút quan trọng như thế này hắn cũng muốn phát huy tác dụng của mình, nhưng lại sợ không hành động không được cẩn trọng sẽ tự làm hại bản thân mình.
Hắn cũng mừng vì Hoàng Thái Hậu không cho triệu kiến hắn, hắn cùng lắm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-y/2257130/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.