Mà lúc này tự khúc Carmen của Ngọc Doãn đã diễn tấu tới điệu trưởng F.
Nhạc khúc càng lúc càng thanh thoát, khiến lòng người vô cùng xao động.
Hắn đột nhiên xoay người, liên tục gảy dây đàn cánh cung trong tay liên tục, như nước chảy mây trôi, tự nhiên, vô cùng phóng khoáng. Đồng thời kỹ thuật động tác trượt tay trên dây cung thuần thục liên tiếp khiến những người xem vây quanh hoa cả mắt, không kìm nổi liên tục trầm trồ khen ngợi, vỗ tay hoan hô.
Yến Nô càng hưng phấn hơn.
- Nhị tỷ, sao Tiểu Ất ca lại làm được như thế?
Trương Nhị tỷ cười nói:
- Cầm của Tiểu Ất ca đương nhiên là vô song.
- Vâng, nô cũng cảm thấy thế.
Nụ cười trên gương mặt Yến Nô càng vô cùng rạng rỡ xen lẫn niềm tự hào.
Đúng lúc này, chợt nghe có tiếng huyên náo vọng đến, mười người đàn ông mặc áo ngắn đen như hung thần ác sát từ trong lầu Bạch Phàn đi ra. Một nơi như lầu Bạch Phàn không thiếu có người đến gây rối, bởi vậy việc nuôi dưỡng những tay đấm là điều vô cùng bình thường. Nhìn những người này là biết không phải là hạng người lương thiện gì, sau khi xông ra ngoài đường cái, không nói hai lời đã hùng hổ vọt tới chỗ Ngọc Doãn...
Lý Dật Phong ở trong đám đông chau mặt lại.
- Đây là gì vậy?
Trần Đông chỉ cười lạnh lùng:
- Đơn giản là lo lắng Tiểu Ất làm hỏng miếng ăn của họ.
Nốt nhạc Kê Cầm đang nhịp nhàng đột nhiên dừng lại.
Diễn tấu Từ khúc carmen đến đây là xong, Ngọc Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1612742/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.