“Tít tắt…tít tắt.” Tiếng kim giây đông hồ quả lắc trên bon tàu gõ trong hồi hợp.
Mặc Đình Ngôn cuộn tròn nắm đầm bấm chặt lòng bàn tay rỉ máu. Rõ ràng đây là đang gài hắn, nhưng đứa bé kia có phải là con hắn không, hắn đang rất phân vân.
“Sao hả?..tao cho mày thêm 3 phút, kết thúc bằng viên đạn vào đâù nó.”
Mặc Đình Ngôn nhìn mũi súng ngày một lún sâu vào vùng má bầu bĩnh, tiếng đồng đồng “tít tắt.” Đáy mắt hắn càng ngày càng căng thẳng.
Bọn thuộc hạ của Lạc Viễn Đông đứng cạnh, ánh mắt quét xuống Mặc đại tổng tài ngang tàn rồi nhìn Lạc Viễn Đông từ từ đặt ngón trỏ vào cò súng lướt tới di lui, chỉ cần nhở tay là đứa bé kháu khỉnh không bao giờ tỉnh lại nữa.
Thằng bé gàn bướng, chả chịu ngồi im nữa, vùng vằn, làm mọi người thóp tim.
“Lão già, thả thằng bé ra!” Mặc Đình Ngôn lạnh lùng nói, rồi cũng xé toan bản hợp đồng sang nhượng cổ phần ném lên không trung.
“Pằng.” Một tiếng nổ súng vang dội trong không trung tĩnh lặng.
“Bộp.”
Mọi người như chết đứng. Khẩu súng rơi từ trên cao xuống chạm sàn cách Mặc Đình Ngôn vài bước…
“Trời đất…”
“Không tin được.”
“Lão gia, ngài… ngài… để chúng tôi đưa gài đến bệnh viện.”
Đúng vậy, khi nãy Mặc Đình Ngôn xé giấy ném, cốt ý phân tán sự chú ý của Lạc Viễn Đông, nháy mắt bé con đồng lượt phản công. Hắn rút súng siêu nhanh, nhắm siêu chuẩn, một phát một ăn ngay vào cổ thay đối phương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638451/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.