“Em là con trai, anh hai đùa à! Và là em trai của anh.”
“Ừ, coi như anh chưa nói.”
Nhanh chóng xe đã dừng trước quán rượu.
Lục Thời Cẩn sắp xếp căn phòng Vip yên tỉnh, hai anh em cũng đã uống cạn 3 chai rượu vang đỏ. Chếch choáng hơi men anh rất ngoan tựa sofa đợi anh trai quay lại, vì Lục Thừa Cẩn không bao giờ mang ý niệm đến nơi hoan lạc thế này, trừ năm đó Mặc Đình Ngôn bày trò hạ nhục Bạch Yên Chi trước mặt anh.
Chợt anh nghĩ hồi ức tồi tệ về Mặc Đình Ngôn năm đó là với Yên Chi anh còn nhớ rõ, vậy khó trách Yên Chi 3 năm qua không thể mở lòng với anh.
Có lẽ anh đưa cô gái ấy về đây là khơi gợi đau thương, nghĩ thế Lục Thừa Cẩn đứng lên muốn về với Yên Chi và các nhóc tỳ, khi nãy anh thấy trời âm u, hôm nay dự báo thời tiết có bão lớn.
Lục Thừa Cẩn mất mẹ năm tròn 10 tuổi, nhưng nhận được sự an ủi dạy dỗ từ người cha nuôi Lục Hàn Quyết thâm tình đạo nghĩa.
Lục Hàn Quyết nặng tình yêu và bảo vệ tuyệt đối cho người mình yêu, ông dùng năm tháng thanh xuân còn lại chăm sóc cho mẹ con Lục Thừa Cẩn, trong khi Mặc Diệu êm ấm bên cô vợ mới.
Thậm chí Mặc Diệu chẳng áy náy với cô vợ đã mất, sĩ diện nghĩ Mặc Đình Ngôn là con của Lục Hàn Quyết mà ghen tương đánh đập từ 3 tuổi đến 10 tuổi.
Đến lúc biết tất cả do vợ kế hãm hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638449/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.