Làn ra trắng mịn của cô hở ra trước mắt bọn chúng.
"Woa nhìn ngọn thật đấy" chúng nhìn cô với ánh mắt thèm khát.
"Thả tao ra lũ đáng khinh" cô vùng vẫy ,quát lớn.
"Em hung dữ thế này chắc tí nữa tiếng rên càng hấp dẫn nhỉ" hắn tiến lại gần cô hơn và nói.
"Bọn mày dám động vào tao thì bọn mày không xong đâu" cô trừng mắt.
"Haha để xem em có ra khỏi đây được không đã kìa" hắn đưa tay nâng cằm cô.
"Đại ca khi nào anh xong ..." đệ hắn chưa nói hết câu đã bị hắn cắt lời.
"Các chú yên tâm anh chơi xong sẽ cho các chú. Mà nhớ quay lại cho kĩ vào đấy"
"Vâng đại ca"
Cô nghe đến đây lòng cô càng thêm hoảng sợ.Nhưng cô vẫn ngăn không cho nước mắt chảy ra. Cô tự nhủ với bản thân 'Giản Y Y mày phải cứng rắn lên ,không được rơi nước mắt trước bọn cặn bã này...' Dòng suy nghĩ của cô bị cắt ngang bởi hành động của hắn. Hắn bắt lấy chân cô và từ từ đưa tay lên trên.
" Tránh xa tao ra, không được động bàn tay dơ bẩn của mày vào người tao" cô ra sức dãy dụa, cô sắp khóc thật rồi ' không được mình sắp chịu hết nổi rồi. Duy Phong anh ở đâu mau cứu em' cô gọi tên anh trong tâm trí.
"Rầm. Mày không nghe thấy cô ấy bảo bỏ cái tay dơ bẩn của mày ra khỏi người cô ấy hả" cánh cửa nhà vệ sinh bung ra , anh đứng đó toả hàn khí.
(siad cửa : tui vô tội mà hu hu)
"Đứa nào dám phả hoại chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-dai-tong-tai/151250/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.