Tư Lạc vốn còn muốn nói chuyện vừa nãy thì Trương Đình liền lên tiếng: “Ôi chao, Lương Tư Lạc, nhìn thật đoán không ra, nhanh như vậy đã tìm được người mới rồi. Không phải mày là thú cưng của người ta đấy chứ, trách không được gần đây thường xuyên mang hình dạng con chó a.”
Cao Diễm cảm giác thân thể nhóc con trong lòng ngực khẽ run run, anh nghe tên này nói mà tức giận, nhưng anh cũng không nói gì, anh muốn cho vật nhỏ tự bộc phát ra, anh nghĩ cậu muốn cái gì cũng có thể cho cậu, cho dù là tất cả tài sản mà anh có.
Vỗ vỗ lưng vật nhỏ: “Bảo bối, em không phải thú cưng, anh thật sự thích em, em có thể thoải mái bộc lộ cảm xúc, em hiện tại không phải một mình, anh ở phía sau em cho em chỗ dựa, anh không muốn em phải ủy khuất nhẫn nhịn nữa.”
Tư Lạc liều mạng ôm chặt lấy thắt lưng người đàn ông khiến cậu an tâm, đúng vậy, cậu vì cái gì phải nhịn cơ chứ, vốn chính là bọn họ có lỗi với cậu, hơn nữa hôm nay cậu cũng phải giáo huấn họ mới được, nghĩ đến đây, tất cả ủy khuất phải chịu trước kia đều dâng lên, hừ, cậu không cam lòng.
Ngẩng đầu nhìn Cao Diễm, nhìn thấy ánh mắt cổ vũ phía sau, cầm lấy tay người bên cạnh, mới chuyển ánh mắt nhìn về phía Trương Đình: “Đầu tiên tôi không phải thú cưng của anh ấy, anh ấy người yêu của tôi.” Ánh mắt hung hăng nhìn về phía Lục Ngôn “Tôi sẽ không chỉ biết đến tiền, sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-cong-tu/2150399/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.