Tư Lạc không biết mình về đến nhà như thế nào, đặt ngón tay lên trên môi, nghĩ đến nụ hôn vừa rồi cậu không khỏi đỏ mặt, nụ hôn kia là dừng lại lúc nào? Cậu chỉ biết là cậu mơ mơ hồ hồ tựa vào trên người Diễm, được Diễm ôm đến ghế phó lái, mơ mơ hồ hồ nghe Diễm nói anh có tiệc rượu phải tham gia, sau đó chính là hiện tại, cậu nằm ở trên giường.
Đúng rồi anh dường như còn bảo ngày mai sẽ tới đón cậu đi ra ngoài chơi, ừm, không biết đến chỗ nào chơi nhỉ?
Buổi sáng khi ánh nắng xuyên thấu qua bức rèm mỏng chiếu vào trên mặt, lông mi Tư Lạc giống như phiến quạt nhỏ chậm rãi mở ra, nhìn đồng hồ, miễn cưỡng rời khỏi giường, nhìn bộ đồ trên người mình, lông mày đẹp khẽ nhíu lại, ngày hôm qua như thế nào liền ngủ, đi đến phòng tắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo trong gương nở nụ cười.
Cha Lương thấy con út của mình xuống lầu bèn gọi, “Ăn sáng đi.”
Hôm nay cha Lương và mẹ Lương còn có anh trai đều giống nhau, vô cùng hưng phấn, Tư Lạc cảm giác bọn họ nhất định là có chuyện muốn nói, kinh nghiệm nói cho cậu biết khẳng định không phải chuyện gì tốt, cậu quyết định tốc chiến tốc thắng nhanh chóng chuồn đi, nhưng chưa đợi cậu kịp chạy chợt nghe cha Lương mở miệng: “Tư Lạc, ngày hôm qua con gọi điện thoại cho ba nói muốn có một nhà hàng là chuyện gì?”
Lương Tư Lạc căng thẳng trong lòng, cậu không thể nói ra chân tướng, ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-cong-tu/2150395/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.