Lại ba tiếng trống ra chơi vang lên quen thuộc. Cô và Uyển Nhi đang tám chuyện ở căn tin. Rồi cả hai đang nhận ra có một đám đông đi tới. Nói là đám đông cũng không phải, mà là một người và rất nhiều fan hâm mộ theo đuôi.
Cô lướt nhìn đã nhận ra Thất Đình Hạo, trong lòng có chút thắc mắc.
Thất Đình Hạo đưa tay đẩy đám người phiền phức xung quanh ra, đi đến phía cô. Bao nhiêu ánh mắt ganh tị đổ vào Nhất Băng.
“ Cậu đến đây làm gì?” – Cô nói lạnh lùng.
“ Nhất Băng, từ nay tui sẽ làm vệ sĩ kiêm ni tồ* cấp cao cho bà.” - Hắn nói.
[ni tồ: nô tì.]
Nhất Băng và Uyển Nhi trố mắt ngạc nhiên.
“ Cậu…cậu nói thật hả?”
“ Ưm!”
“ Không hối hận?”
“ Sẽ không bao giờ!”
“ Vậy tốt rồi, xéo khỏi mắt tôi ngay. Cậu thật phiền phức!”
“ Tại sao?”
“ Cậu phải nghe lời, bây giờ, cậu là ni tồ của tôi!”
Đình Hạo ngậm ngùi cắn răng quay đi. Bị cô chơi một vố thế, đắng!
Uyển Nhi thấy rất mắc cười, lại nể phục cô bạn. Làm nhiều người phải đổ gục như vậy.
“ Hình như tên Thất Đình Hạo đó thích bà thật đấy! Nên cho hắn một cơ hội đi, không ai có diễm phúc này như bà đâu!”
“ Bà nghĩ gì vậy, trong lòng tui chỉ có một người duy nhất thôi, không thể chứa thêm ai nữa.” - Nhất Băng nói giọng với ánh mắt thoàng nét buồn.
“ Cái tên Quý Cung Đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xin-anh-nhe-tay/2225802/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.