Trần Thanh Phong dùng đoạn lý trí còn lại của mình lại gần cô, tay sờ trán cô, nóng hừng hực vậy, đây mà là nhiệt độ của con người sao.
Anh lay lay cơ thể cô và kêu:
"Hạ An, Hạ An, em tỉnh dậy đi."
Một lúc sau, Hạ An rốt cuộc cũng chịu mở mắt ra, nhưng ngay lúc nhìn thấy Trần Thanh Phong, cô không tự chủ được nữa, thuốc trong người lại phát tác đến cực hạn, cả người cô khô khan, nóng rực rất khó chịu:
"Cứu em."
"Em thấy trong người sao rồi?"
"Khó chịu, nóng...nóng quá."
Nói rồi cô như con bạch tuộc, ôm chặt lấy Trần Thanh Phong làm cho chút lý trí còn sót lại cuối cùng hoàn toàn bị phá vỡ.
"Đừng, Hạ An."
"Cứu em, .....cho em"
"Em không hối hận chứ?"
"Nhanh, cứu em."
Loading...
Dù biết lúc này mà làm gì nguy hại đến cô thì chả khác gì thừa nước đục thả câu, nhưng anh thực sự không thể nhịn nữa.
Anh lấy điện thoại ra, mở ứng dụng ghi âm, rồi hỏi:
"Em nói lại lần nữa xem?"
Nghe vậy thì Hạ An nỉ non:
"Phong, cứu em... cho em.... nhanh"
"Em chắc chứ"
"Ừm, nhanh...cho em.... em khó chịu quá, nóng quá."
"Từ từ, anh sẽ cho em"
Nói rồi hai người quấn lấy nhau không dứt, mặc dù anh cũng bị trúng thuốc nhưng anh không muốn làm cô bị thương hay ám ảnh, anh hôn cô rất dịu dàng, như rót hết toàn bộ lòng thành cho cô vậy. Nụ hôn từ miệng, dần dần chuyển xuống cổ, rồi đến hai quả tắc của cô, anh còn cố tình mút lấy và cắn một miếng như đánh dấu lãnh thổ.
"Ưm.."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vo-ngai-la-hacker-ngam/1734099/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.