Tư Dạ Hàn lấy bàn tay khẽ gạt đi nước mắt Miên Châu, anh dịu dàng ôm cô vào lòng:
“Ngoan, đừng khóc.”
Lần đầu tiên, một người khát máu trong thế giới ngầm như hắn lại hạ giọng với một người phụ nữ khác.
Miên Châu không biết bằng cách nào lại để cho hắn thích làm mọi thứ một cách tự nhiên đến như vậy.
Cô vùi đầu vào áo vest đen của anh, nước mũi thấm dần qua lớp áo, ngửi thấy mùi hương của anh làm cô có cảm giác an toàn hơn bao giờ hết. Tomoe vung tay phán vào cổ làm cô ngất đi.
Dạ Hàn ôn tồn nhẹ nhàng bế cô lên trước ngực ý định rời đi.
Thấy cô bạn của mình bị đưa đi một cách vô thức, dù biết hắn là chức lớn quan cao nhưng Đại Hỷ vẫn liều mình xâm phạm
“Mau thả bạn của tôi ra.”
Hắn ta dù đã đeo chiếc mặt nạ có hoạ tiết dạng cáo nhưng toàn thân anh ta vẫn toả ra một luồn khí đáng sợ.
Hắn như một con cáo gian nanh thống trị thế giới làm ai cũng phải khiếp sợ cho số phận của bản thân.
Ánh mắt anh ta như tử thần có thể giết chết người khác bằng lưỡi hái vô hình.
“Tốt nhất là đừng làm phiền tôi.”
Sau khi quen biết Miên Châu, vùng ngôn ngữ và cách tiếp xúc của Tomoe cũng có tiến độ hơn hẳn.
Đám thuộc hạ anh vốn hiểu chuyện nhanh chân dọn dẹp.
...
Biệt thự.
Miên Châu bị gã đàn ông khốn khiếp tên Tomoe làm cho ngất đi lờ mờ hơn hai tiếng đồng hồ mới có thể tỉnh dậy.
Chuyện gì đây? Đây...là đâu?
Miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vo-cua-ngai-lai-pha-phach-nua-roi/1723126/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.