Cố Khuynh Dao đi Thái Lan hơn một tuần, Tần Lam ở nhà không có ai bầu bạn, hôm nay gặp lại quyết chí đi chơi một bữa cho đã đời. Nhưng mà bởi vì tan làm muộn, buổi tối con gái không nên lang thang ngoài đường quá lâu, cho nên cả hai về nhà Cố Khuynh Dao.
“Cố Khuynh Dao, tớ nhớ cậu chết mất!”
Tần Lam ôm lấy cánh tay Cố Khuynh Dao, dáng vẻ nũng nịu hệt như bé con không muốn xa mẹ vậy. Cố Khuynh Dao phì cười, nhẹ nhàng dùng tay đẩy đầu cô nàng ra, nói:
“Nói cho cậu biết, nhà tớ nóng lắm đấy nhé. Ban đêm không ngủ được thì đừng có trách!”
Nhà của Cố Khuynh Dao nhỏ như lỗ mũi, thật sự rất ngại để người khác lui tới. Lần này nếu không phải Tần Lam năn nỉ hết lời, cô chắc chắn để cô ấy ở lại nhà mình qua đêm.
“Sợ gì chứ? Tớ cũng đâu có định ngủ. Đêm nay là để hàn huyên tâm sự, tiện thể… nghe chuyện của cậu và tổng giám đốc Phong.”
Nói tới đây Tần Lam đột nhiên che miệng cười khúc khích:
“Hí hí. Tớ nghe rồi đấy nhé. Đồng nghiệp trong công ty ai cũng truyền tai nhau chuyện tổng giám đốc Phong dính phải bùa yêu rồi, mắt lúc nào cũng hướng về phía thư ký Cố, tình ý tràn đầy.”
Thực vậy, nhân viên nữ trong công ty cũng tinh mắt lắm, nhất cử nhất động của tổng giám đốc đều ở trong tầm mắt của họ. Phong Ngôn Hành xưa nay xa lánh phụ nữ bao nhiêu, bây giờ lại gắn với Cố Khuynh Dao như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vay-toi-mot-tinh-yeu/2181305/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.