Người đàn ông đứng ở trước mặt giống như ác bá, trên mặt chẳng có chút thân thiện nào. Tống Thiên Kim bị dọa sợ, trốn ở sau lưng Cố Khuynh Dao.
“Thư ký Cố, người đàn ông này cũng là người của Phong Thị sao?”
“Đây là Phó Tổng của Phong Thị!”
Cố Khuynh Dao vào công ty hơn một tháng, cũng đã nhớ được mặt các vị lãnh đạo qua ảnh. Thời gian tập huấn, cô từng được Lưu Anh nhấn mạnh về phó tổng giám đốc, người đàn ông tính khí khó chịu nhất công ty. Cô đứng trước hắn, sợ không kém Tống Thiên Kim, vẫn phải tỏ ra bình tĩnh để chào hỏi:
“Phó tổng Phong, thành thật xin lỗi anh, chúng tôi gây rắc rối cho anh rồi!”
Hắn quét mắt qua người cô một lượt. Nhìn thấy huy hiệu Phong Thị trên ngực áo của cô nhưng không hề quen mắt, hắn lạ lẫm hỏi:
“Cô đây là… hình như tôi chưa từng nhìn thấy cô ở Phong Thị?”
“Tôi là thư ký mới của văn phòng tổng giám đốc.”
Tống Thiên Kim lờ mờ nhớ ra, ôm lấy Cố Khuynh Dao, nói vào tai cô một tràng thông tin giống như đã học thuộc lòng.
“Thư ký Cố, nói như vậy… Người đàn ông đáng sợ này là Phong Tử Tuyên, 28 tuổi, là con trai lớn của Phong gia, là anh trai của anh Ngôn Hành, cũng là anh chồng tương lai của em?”
“Đúng là anh ấy!”
Bấy giờ, Phong Tử Tuyên mới quét mắt đến chỗ Tống Thiên Kim. Môi nhếch lên nở ra một nụ cười hắc ám.
“Cô gái, ban nảy còn rất phách lối, sao vừa nhìn thấy tôi đã như rùa rụt cổ vậy?”
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vay-toi-mot-tinh-yeu/1721480/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.