0.
Đều nói tôi là bạch nguyệt quang của tổng tài u ám, thực ra anh mới là ánh sáng của tôi.
1.
Tôi sắp kết hôn rồi.
Hôn nhân thương mại, đối tượng là tổng tài ba tốt không scandal không tìm thế thân không chơi bao dưỡng.
Chỉ là, giữa chúng tôi bảy năm trước có xích mích.
2.
Tổng tài tên Lục Thời Luật, là đàn em thời đại học của tôi, lần đầu tiên gặp mặt anh còn là một niên hạ tiểu chó săn.
3.
Tôi học hệ mỹ thuật, được sắp xếp việc vẽ áp phích quảng cáo tuyên truyền ở cổng trường học.
Hết cách rồi, vóc dáng tôi không quá cao, lại có chút sợ độ cao, không dám trèo thang, không thể làm gì khác hơn là kiễng chân vẽ.
Tôi khó khăn vẽ phần cao nhất, phía sau đột nhiên truyền đến giọng nói nén cười đầy từ tính: “Cậu bạn nhỏ, lộ hết rồi.”
Tôi giật mình, giờ mới phát hiện gió nhẹ thổi vạt áo sơ mi của tôi lên.
Tôi vội vàng kéo quần áo lại quay đầu nhìn sang, người vừa nãy nhắc nhở tôi mặc một bộ quần áo thể thao, cứ như vậy dù bận vẫn ung dung nhìn tôi.
Cậu mang theo một rương hành lý thật lớn, cầm thư thông báo trúng tuyển trong tay, cho thấy rõ ràng là một sinh viên mới vào trường.
4.
Được rồi, tôi thừa nhận, có thể tôi thực sự trắng hơn người bình thường một xíu, tướng mạo lại hơi non nớt, cũng không phải lần đầu tiên bị người ta xem là trẻ vị thành niên, nhưng bị đàn em hiểu lầm, tôi vẫn có mấy phần không vui.
Tôi nghiêm túc mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-va-bach-nguyet-quang/1424419/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.