Cùng lúc đó, Hana đang dẫn Diệp Băng Băng ra ngoài sân vườn để tâm trạng cảm thấy thoải mái hơn. Nhưng bỗng nhiên Hana DỪNG chân lại.
Trước mắt là Quản gia đang đứng cung kính chào hỏi một ai đó. Người đó đang ngồi trên ghế sofa và rất quen mắt. Lúc này Hana mới nhớ ra.
"Hana à, sao chị lại đứng lại vậy?"
"Tôi có tin buồn muốn nói với cô. Hôm nay không phải là ngày may mắn của cô rồi..."
Diệp Băng Băng không biết Hana đang nói chuyện gì. Hana dẫn Diệp Băng Băng đến gần chỗ người phụ nữ đó. Từ xa đi đến, vẻ bề ngoài đầy quyền lực của người phụ nữ thật khiến người ta không thể không sợ.
Chính là Chu Nhã Kỳ \- Mẹ của Hàn Trạch Minh, bà ta đang ngồi nhâm nhi thưởng thức tách cà phê. Hana đi đến, cung kính cúi chào bà ta.
"Mừng bà chủ về nhà..."
*'Bà chủ? Là mẹ của Hàn Trạch Minh ư? Nhưng tại sao bà ta lại về ngay lúc này*?'
Đang thẩn thờ suy nghĩ thì Chu Nhã Kỳ liếc mắt trừng Diệp Băng Băng. Đặt mạnh tách cà phê xuống bàn.
"Lưỡi của cô bị cắt rồi hả Diệp Băng Băng? Thấy tôi mà không chào hỏi hả?"
Lúc này, Diệp Băng Băng mới nhớ lại liền cúi chào "Mẹ... Mẹ đã về..."
Chu Nhã Kỳ bắt đầu trưng cái bộ mặt không hài lòng. Hana biết sắp có chuyện xảy ra bởi vì bà ta chưa bao giờ muốn Diệp Băng Băng làm con dâu cả.
"Bà chủ à, thật ra Diệp Băng... thật ra cô chủ bị bệnh về mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-tinh-toi-met-roi-nen-buong-tay-thoi/1870292/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.