Đã một tuần sau khi phẫu thuật. Hiện tại Diệp Băng Băng vẫn đang nằm trong phòng hồi sức vì vẫn chưa có tiến triển gì.
Hàn Trạch Minh cũng không ở nhà, suốt ngày chỉ ở công ty, đến tối thì vào bệnh viện. Tuy bận nhiều việc nhưng Hàn Trạch Minh vẫn luôn theo dõi tình hình của Diệp Băng Băng. Hễ có động tĩnh gì thì phải báo ngay cho Hàn Trạch Minh.
*'Cạch*'
Tiếng cửa mở ra, Diệp Y Y bước vào trên tay còn cầm giỏ trái cây.
"Ba mẹ à, ba mẹ về nghỉ ngơi đi. Ba mẹ đã chăm sóc chị ấy từ sáng rồi. Còn lại cứ để con chăm sóc chị hai cho."
"Mẹ không nỡ xa con bé. Mẹ muốn nhìn thấy chị con tỉnh lại."
"Mẹ yên tâm đi. Ở đây có bác sĩ lẫn y tá, có chuyện vì con sẽ nói cho mẹ biết."
Diệp Tư Lãnh nhẹ nhàng vỗ vai Tuyết Hạ "Bà cũng nên nghỉ ngơi đi. Nhìn quần thăm trên mắt bà kìa, bà cũng nên chăm sóc cho bản thân để mà có tinh thần gặp lại con bé. Tôi đợi bà ở bãi đậu xe."
Nói xong, Diệp Tư Lãnh ra ngoài. Tuyết Hạ chỉ biết thở dài rồi nhìn Diệp Y Y. Bà đứng dậy đi đến cánh cửa rồi ngoảnh lại nhìn.
"Con biết con sẽ làm gì mà. Mẹ đừng lo."
Sau đó là bà rời khỏi phòng bệnh. Trong phòng giờ đây chỉ còn hai người. Diệp Y Y nhẹ nhàng ngồi lên ghế cạnh giường bệnh.
"Chị à, khi nào chị mới tỉnh lại? Chị có biết không, người mà chị yêu năm đó đã trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-tinh-toi-met-roi-nen-buong-tay-thoi/1870285/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.