"Trời ơi có người gặp tai nạn rồi..."
Ai nấy đều la hét trong hoảng sợ. Còn Hàn Trạch Minh đứng yên bợn bị đóng băng lại. Nhớ lại khuôn mặt, nhớ lại câu nói và nỗi tuyệt vọng mà Diệp Băng Băng dành cho Hàn Trạch Minh. Hắn vẫn còn nhớ rõ.
Hàn Trạch Minh vẫn không dám tin những gì vừa diễn ra. Từng bước từng bước đi đến nơi Diệp Băng Băng đang nằm bất động. Máu... Mọi thứ toàn là máu... Từ bộ đồ đến con đường đều dính đầy máu của Diệp Băng Băng.
Hàn Trạch Minh đỡ Diệp Băng Băng tựa vào người mặc cho máu có dính quần áo trên người hắn.
"Diệp Băng Băng... Em tỉnh lại đi mà... Đừng, đừng làm anh sợ..."
Một tay ôm lấy Diệp Băng Băng, tay kia cứ vỗ nhẹ lên mặt để cho Diệp Băng Băng tỉnh lại. Nhưng đổi lại chỉ là sự im lặng đến đáng sợ.
"Băng Băng à, em mau tỉnh lại đi... Anh xin em đó... Anh biết lỗi rồi mà..."
Giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt đẫm máu của Diệp Băng Băng. Hàn Trạch Minh đang khóc, khóc đến rung người, đến mặt cũng đỏ theo.
Bỗng nhiên hình ảnh Bội Sam chết trong vòng tay Hàn Trạch Minh lại xuất hiện. Từng chi tiết hiện về trong đầu hắn cũng giống như bây giờ.
Nỗi đau như chà sát vào tim Hàn Trạch Minh thêm một lần nữa. Tiếng rên bắt đầu cũng lớn hơn, rên vì không chịu đựng nổi nỗi đau tái diễn thêm lần nữa.
"Chị hai?"
Diệp Y Y đang đứng trước mặt Hàn Trạch Minh, người đang ôm Diệp Băng Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-tinh-toi-met-roi-nen-buong-tay-thoi/1870281/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.