Đã ba ngày trôi qua sau khi Hàn Trạch Minh cảnh cáo mọi việc. Diệp Băng Băng vẫn chuyên tâm làm những gì hắn đã giao và một giây nghỉ ngơi còn không có.
Hana và những người hầu khác cũng phụ cho Diệp Băng Băng. Nhưng đổi lại chỉ là cái lắc đầu.
"Đây là hình phạt của tôi. Cứ để tôi tự chịu. Tôi cũng không muốn mọi người bị liên lụy."
Hana cũng tức giận lắm, cả Hàn Trạch Minh lẫn Diệp Băng Băng.
"Làm ơn đi Diệp Băng Băng à, cô không nghĩ cho cô nhưng cũng phải nghỉ đến sinh linh đang ở trong bụng của cô chứ."
"Hana à, chị nhỏ tiếng thôi."
"Dù gì ở đây ai cũng biết cô đang mang thai. Từ những hành động, cử chỉ cũng đủ biết. Muốn giấu cũng không thể giấu được nữa."
"Hừ, nếu vậy thì... Không chừng hắn cũng đã biết."
"Tôi cũng nghĩ như vậy. Cô định sẽ làm như thế nào?"
"Có chết thì tôi và bảo bối sẽ cùng chết."
Hana đờ người vì giọng nói và ánh mắt kiên quyết của Diệp Băng Băng. Có lẽ đó chính là cách giải quyết duy nhất rồi.
_______________________
Tại nhà Diệp Gia.
Cả Tuyết Hạ và Diệp Tư Lãnh đang ngồi ở phòng khách. Họ đều suy nghĩ tìm cách giải quyết đem Diệp Băng Băng trở về. Đã ba ngày kể từ hôm đó, họ ăn không ngon ngủ cũng không yên.
Diệp Y Y đem điểm tâm cho họ. Không khí yên ắng, hồi hộp cũng khiến Diệp Y Y khó chịu.
"Dù có chuyện gì đi nữa thì ba mẹ cũng phải ăn chứ. Đừng để bản thân tiều tụy như vậy. Chị hai đã dặn con phải chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-tinh-toi-met-roi-nen-buong-tay-thoi/150196/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.