Tuyết Hạ - Mẹ Diệp Băng Băng cũng chỉ biết lắc đầu không nói nên lời. Diệp Tư Lãnh vẫn nhìn con gái với ánh mắt đầy buồn rầu.
"Con vẫn không về nhà của chúng ta sao?"
"Con xin lỗi. Nhưng đây chưa phải là thời điểm thích hợp."
"Thôi được rồi. Nhưng nếu có ai ức hiếp con, con phải nói cho ta biết. Đừng còn dành cả thanh xuân sống trong đau khổ nữa."
Nói xong, cả Diệp Tư Lãnh và Tuyết Hạ ra ngoài. Chỉ còn Diệp Y Y ở lại. Cô đi đến chỗ Diệp Băng Băng đang đứng và đưa một thứ.
"Chị à, đây là vòng sinh mệnh. Em đã lên chùa nhờ thầy làm cho chúng ta mỗi cái vòng. Nếu một trong hay chúng ta gặp chuyện gì không hay thì chiếc vòng này sẽ bị đứt."
"Y Y à, em cũng không cần phải tốn kém như vậy đâu."
"Chị à, em làm vậy bởi vì em sợ chị sẽ gặp những chuyện không hay thôi. Nhất là khi đối diện với hắn ta."
"Mọi người ở đây đều tốt với chị. Chị sẽ không sao đâu."
"Em không quan tâm. Nhưng chị phải hứa với em rằng chị phải đeo nó trên tay suốt. Và chị nhớ phải chăm sóc cho bản thân và cả đứa cháu của em nữa đó."
"Chị biết mà, thôi em về đi. Đừng để ba mẹ đợi lâu."
Diệp Y Y gật đầu rồi xoay người rời khỏi phía cửa lớn. Nhìn em gái rời đi, bỗng nhiên Diệp Băng Băng cảm thấy khá mất mát giống như sắp chuẩn bị rời xa gia đình mãi mãi vậy.
Nhưng cô cũng bỏ suy nghĩ đó đi, đeo lên tay chiếc vòng chuỗi hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-tinh-toi-met-roi-nen-buong-tay-thoi/150195/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.