Chưa bao giờ tim Diệp Băng Băng đập nhanh như vậy. Không khó im lặng cũng khiến Diệp Băng Băng sợ đến mức không dám nhìn mặt Hàn Trạch Minh Hắn ta mà biết thì cuộc đời Diệp Băng Băng xem như chấm hết tại đây.
"Đừng nói là cô đang... bị trúng thực hay đau dạ dày nha?"
Nghe lời hắn nói ra, trái tim Diệp Băng Băng như muốn ngừng đập. Diệp Băng Băng nhắm mắt thở nhẹ nhàng.
'*Thôi kệ, trước mắt nói dối hắn đi. Rồi từ từ tính sau vậy*.'
"Tôi chỉ ăn không tiêu thôi."
"Khi tôi vắng nhà, nhớ phải chăm sóc tốt cho bản thân."
Ánh mắt Diệp Băng Băng ngước lên nhìn Hàn Trạch Minh. Hắn ta vậy mà nói ra những lời đó được sao?
"Anh... đang lo lắng cho tôi sao?"
Nghe Diệp Băng Băng hỏi, lúc này Hàn Trạch Minh mới đơ người ra. Mắt nhắm lại, chau mày giống như hắn vừa nói những điều không nên nói.
'*Mày sao vậy Hàn Trạch Minh? Sao lại nói những lời đó chứ*?'
"Sao thế? Tôi nói đúng rồi phải không? Anh đang quan tâm đến tôi. Chậc... Chậc... Anh vậy mà lại quan tâm đến kẻ thù đấy."
Diệp Băng Băng đã hứa sẽ không bao giờ động lòng với bất kì hành động nào của hắn. Một khi Diệp Băng Băng nói lên những điều mỉa mai Hàn Trạch Minh thì hắn ta không bao giờ dám làm gì cô.
"Cô... Tôi nói cho cô biết. Cô nên biết thân biết phận trong cái nhà này. Nếu cô còn khiến tôi nổi điên thêm lần nữa thì đừng trách tôi."
Hàn Trạch Minh nói xong liền xoay người bỏ đi. Nhưng đời nào Diệp Băng Băng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-tinh-toi-met-roi-nen-buong-tay-thoi/150193/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.