*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoàng hôn buông xuống, trên đường lái xe về nhà, Khuất Thiếu Tư bỗng dưng nghĩ đến một câu hỏi trước nay không nghĩ đến bao giờ.
Vì sao hắn lại về nhà?
Hắn rõ ràng là đang thảo luận một cuộc hợp tác vô cùng quan trọng, làm gì có lý do để về nhà.
Nhưng mà bây giờ, hắn đúng là đang trên đường về nhà. Tài xế trước giờ chưa xin nghỉ ngày nào không dưng biến mất, điện thoại gọi không ai nghe, hắn không còn cách nào ngoài một mình lái xe trên con đường về nhà.
Mặt trời lặn, ánh hồng khúc xạ vào những căn biệt thự, nhà cao tầng, chiếu vào tầm mắt làm Khuất Thiếu Tư cảm thấy hơi chói, tốc độ của những chiếc xe bên cạnh đều chậm lại, đèn xanh ở ngã tư đang nhảy xuống số 1, sắp thành đèn vàng.
Khuất Thiếu Tư chuẩn bị dừng xe lại.
Lúc này, một luồng âm thanh len lỏi vào tâm trí của hắn.
_______
"Ký vào."
"Hừ, không phải là hợp đồng quyên thận thì còn là cái gì được nữa?"
Khuất Thiếu Tư tưởng rằng có điện thoại gọi đến, liếc mắt qua, điện thoại vẫn nằm im ở hộp tỳ tay*.
*Cái hộp nhỏ vừa để tỳ tay vừa để đựng đồ ở bên cạnh ghế lái ô tô.
"Kết quả kiểm tra độ phù hợp có rồi, thận của cậu phù hợp với các điều kiện nuôi cấy, sắp xếp giải phẫu vào ngày mai." Giọng nói tiếp tục, "Khóc gì? Có thể quyên thận cho anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-truyen-nguoc-thuc-tinh-roi/208142/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.