Buổi đấu giá Vũ Ôn, mỗi năm chỉ diễn ra một lần duy nhất, ban tổ chức luôn đưa ra những món đồ có giá trị cao ngất ngưởng. Người dân không hiểu, mua những thứ ngoài việc trang trí ra có làm được cái gì không, câu trả lời là không. Vì đây là thú vui của người giàu. 
Món đồ cuối cùng của buổi đấu giá hôm nay là một bức họa có từ lâu đời, đường nét thoáng qua chỉ thấy đơn thuần nhưng lại là “nhân vật” có mức giá khởi điểm cao nhất từ đầu buổi đến bây giờ. Tử Lệ Hàn Khiết vừa nhìn thấy bức tranh đã lập tức ra giá, người nào ra giá cao hơn, cô ấy liền cho người ta lui về sau. 
Tiếng búa thứ nhất vang lên, rồi đến tiếng thứ hai… Tử Lệ Hàn Khiết không nhịn được cười thầm, không uổng công bao nhiêu lâu nay tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm được. Nhưng cô ấy lại không ngờ đến trước khi người nhân viên đập búa lần cuối đã có một giọng nói khác vang lên. 
“Cấp trên của tôi sẽ ra giá gấp đôi.” Tầng trên khán đài, một người đàn ông mặc vest chỉnh tề bước ra, ngỏ ý muốn mua lại bức tranh đó. Nhưng anh ta chỉ nói là cấp trên càng khiến sự tò mò của mọi người dâng cao. Bọn họ không biết người bí ẩn đó là ai, bức tranh trên đó có ý nghĩa gì lại đi bỏ số tiền lớn như vậy. 
Toàn thể hội trường bắt đầu cuộc trò chuyện sôi nổi, mà Tử Lệ Hàn Khiết càng khó chịu hơn, người đó rõ ràng muốn khiêu khích. 
“Tôi cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-truy-the-vo-nho-khong-ve/2793714/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.