Sau khi chọc giận ông chú họ Tần kia, Hàn Khiết quyết định không đi làm, vậy mà liên tục nghỉ ba bốn ngày tiếp theo. Cô gái nhỏ thầm nghĩ trong lòng như vậy là xong, ông chú đó chắc cũng không rảnh rỗi đến nỗi mà chạy theo cô nữa, cũng như bỏ được một mối phiền. 
Trời vừa hửng sáng, chim hót líu lo khắp nơi, ánh nắng chiếu rọi vào trong phòng, Tử Lệ Hàn Khiết nằm trên chiếc giường rộng lớn vẫn ngủ say mê. Nhưng tư thế ngủ lại có chút kì lạ, một chân trên giường một chân dưới đất, đầu tóc thì rối xù. Trong giấc mộng, cô lại còn đang nằm mơ thấy ông chú họ Tần kia truy đuổi đến nhà, sau đó bị cô không tiếc đá vài cái thật “nhẹ” vào chỗ hiểm kia. Vẻ mặt ông chú khó chịu đến cực cùng, trực tiếp chạy theo cô mà mắng thậm tệ. 
“Tiểu thư, tôi vào được không ạ… Lão gia đã trở về và đang đợi cô bên dưới.” Tiếng gõ cửa bên ngoài phòng khiến cho Hàn Khiết choàng tỉnh khỏi giấc mộng kia, cô không cẩn thận mà té thẳng xuống đất, gây ra một tiếng động lớn. 
“Ôi, đau…” Cô khẽ kêu lên vài tiếng, không nhịn được mà dùng tay ấn mạnh vào phần mông, tưởng đâu gãy xương đến nơi rồi. 
Dì An, quản gia của ngôi biệt thự cũng hoảng hốt mở cửa chạy vào khi nghe thấy tiếng động lớn. Bà vội vàng tiến đến đỡ cô ngồi dậy và hỏi han: “Tiểu thư, cô làm sao vậy? Có đau lắm không? Tôi sẽ đi lấy thuốc cho cô.” 
Tử Lệ Hàn Khiết nhăn mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-truy-the-vo-nho-khong-ve/2793706/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.