Tô Nghiêu đến đây đã là nửa giờ sau, cậu ấy khoan thai đến chậm, Bạc Nhan đã cắt nửa khối thịt bít tết nhỏ, thiếu niên đến chậm chạp kéo ghế ra ngồi xuống, vẫn có chút gì đó không ổn: “Trời ạ, cái gì, máy bay bị hoãn...
" "Ha ha, cái này khá tốt."
Bạc Nhan đưa cho cậu ấy cái menu: “Đôi khi có thể trì hoãn tới ngày hôm sau, vậy cậu liền không thể ăn bữa cơm này.
Tô Nghiêu sau khi ngồi xuống, phục vụ cũng đi theo vào, cậu bé cũng thuận miệng chọn một phần mi ý, sau đó ngắng đầu nhìn Bạc Nhan: "Em sao lại thấy chí mập lên nhiề" Bạc Nhan đang cắt bít tết dừng lại, sau đó ngắng đấu nghiến răng nghiến lợi nói: "Mấy tháng không gặp vừa gặp đã nói những lời này! Em có tìn huy không chỉ đem em cắt thành miếng bò bít tếtTô Nghiêu bên cạnh làm ra từ thế " Nữ Hiệp tha mạng", Nhâm Cầu đầy mắt kính cười: “Tô Nghiêu đây nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ."
"Đem em nói giống như bà già, nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng thì như đậu hũ...
Tô Nghiêu lầm bầm một câu.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
"Đúng vậy! Bạc Nhan nói với cậu ta, Em nghe ở đầu là nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng thì như đậu hữ? Hắn chính là ti tiện."
“Chậc chậc, Bạc Nhan chị bây giờ lá gan đúng là lón mà."
Tô Nghiêu vươn tay, đi qua thoáng chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-truy-the-co-vo-cu-va-dua-con-thien-tai/606907/chuong-1143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.