Trong nháy mắt Bạc Nhan có chút sững sở, có lẽ không ngờ đến lại nghe được câu hỏi thẳng thừng như vậy từ trong miệng Nhậm Cầu, nhưng mà nghĩ lại, có những khi đối mặt với một số người và một số việc, cũng chỉ có thẳng thắn máu me đầm đìa xé toạc ra, có lẽ mới có thể xoay chuyển tình thế.
Bạc Nhan im lặng một lúc lâu, cuối cùng ngẩng đầu lên cười với Nhậm Cầu nói: "Không biết nữa, có lẽ khi gặp lại Đường Duy vẫn sẽ sợ, nhưng mà bây giờ chị đã hiểu ra rằng, sợ hãi, không hề xấu hồ."
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Suốt ngày nịnh hót và trốn tránh, mới là điều đáng xấu hổ nhất.
Nhậm Cầu nhìn thấy Bạc Nhan như vậy, cuối cùng cũng thở ra một hơi, sau đó buông lỏng bàn tay vốn đi đang dắt Bạc Nhan của cậu, đẩy cửa kính ra, nói: "Ừ trả lời hài lòng Bạc Nhân cùng cầu vai kề vai sánh bước vào nhàhàng, người phục vụ quen của quen nẻo dẫn bọn họ đến của một phòng bao, sau đó khom người về phía bọn họ.
"Mời vào " Nhậm Cầu dùng tiếng Anh nói một câu cảm ơn, Bạc Nhan cũng theo đó nói cảm ơn, nhìn thấy người phục vụ rời đi, hai người bước vào phòng bao và ngồi xuống, Nhậm Cầu đặt thực đơn trước mặt Bạc Nhan: “Nhìn xem, muốn ăn gì?" “Gì cũng ăn được, bây giờ chúng ta là đang đợi Tôi Nghiêu qua đây sao?" Bạc Nhan tùy tiện lật xem thực đơn, trên thực đơn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-truy-the-co-vo-cu-va-dua-con-thien-tai/606906/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.