Một tuần sau đó, hôm nay là ngày 30 tết. Đáng lý cưới xong hai người họ dự định đi hưởng tuần trăng mật nhưng lại vướng là tuần tết, không thể làm gì hơn đành phải để qua dịp này.
Buổi sáng, hai vợ chồng Tả Dật đi tới đồng cảnh sát để thăm hỏi An Trạch, cũng bởi lẽ là đã tết, dù vẫn chưa hết năm nhưng An Kỳ vẫn muốn tới chúc tết ba sớm.
“Làm hai con phải vất vả đến đây rồi.” An Trạch nói.
An Kỳ lắc đầu:
“Là việc nên làm mà ba, dù biết sớm nhưng bọn con vẫn muốn tới chúc tết ba.”
An Trạch nhìn cô con gái, nơi đánh mắt bất chợt có hơi ướt:
“Hai đứa chỉ cần hạnh phúc, thương yêu nhau đã là lời chúc quý giá nhất rồi.”
Làm cha mẹ ai cũng muốn con cái mình được hạnh phúc, lấy được bạn đời như ý. Ông ở trong tình cảnh hiện tại cũng là do năm ấy quá nhu nhược, nếu như ông quyết đoán hơn chút nữa thì có lẽ mọi chuyện đã khác.
Nhưng tất cả đã không còn quan trọng nữa rồi, chỉ cần con gái ông được như ý thì cái gì cũng không quan trọng.
Ba cha con ngồi hàn huyên với nhau một lúc, An Kỳ cùng Tả Dật phải ra về. Trước khi đi, cô nói:
“Ba nhớ giữ gìn sức khỏe, phải ăn uống thật đầy đủ đấy.”
Ông mỉm cười, xoa đầu cô con gái:
“Được rồi, được rồi. Con bắt đầu giống mẹ con rồi đấy.”
“Cũng là tốt cho ba thôi mà.”
Vốn dĩ hôm nay hai nhà nội ngoại cũng có làm bữa cơm nhưng trước đó mấy hôm họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tong-tai-toi-den-bat-ngai-day/1716234/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.