Ba tháng sau.
Chỉ còn một tuần nữa là đến tết, người người nhà nhà đều tấp nập mua sắm, những ai đi làm xa đều vội vàng mua vé xe sớm nhất để có thể đoàn tụ với gia đình.
“Nào, nào, mọi người đứng sát lại nào. Bắt đầu chụp nhé.”
Một nhóm 5 người nghe vậy đứng sát lại với nhau.
“Giữ nguyên tư thế này. Một, hai ba...”
Cứ như vậy chụp liên tiến 3 bức ảnh.
Khung cảnh xung quanh được trang trí với tông nền hồng nhạt, nhạc nền đám cưới du dương thi thoảng sẽ có vài tiếng nói cười.
Hôm nay là ngày cưới của An Kỳ và Tả Dật.
Đám cưới tổ chức trước tết một tuần, nói ra tuy có chút vội vàng nhưng điều đó vẫn không là trở ngại đối với mọi người. Người ta thì sắm sửa đồ tết còn nhà mình thì niềm vui nhân đôi.
“Nào, cô dâu chú rể cùng chụp một kiểu nào.” Thợ chụp nói.
An Kỳ và Tả Dật vừa đứng sát lại với nhau thì đột nhiên có tiếng gọi to:
“Chờ một chút.”
Cả hai đều quay lại, thấy người gọi là Trịnh Vĩ.
Dứt lời, Trịnh Vĩ vội vàng cầm trên tay một tấm bìa chjay tới phía sau hai người. Tấm bìa đó có ghi to, rõ ràng:
CHÚC DẬT-KỲ HẠNH PHÚC
Cả hai đều trố mắt nhìn lên.
Cái gì mà Dật-Kỳ?
Anh lấy đâu ra câu này vậy?
Trịnh Vĩ nhìn hai người đang nhìn dòng chữ trên tay mình chằm chằm, bèn giải thích:
“Ban đầu không phải vậy, định lấy họ của hai người thôi. Nhưng mà nghĩ lại cũng không có gì đặc sắc bằng tên này cả.”
Nói xong, anh thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tong-tai-toi-den-bat-ngai-day/1716233/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.