Biết tin An Kỳ nằm viện, Gia Nguyệt cùng Hạ Lâm vội vàng chạy đến. Vào đến nơi, cảnh tượng trước mắt khiến hai người không khỏi ngạc nhiên.
An Kỳ và Tả Dật vẫn giữ cái ôm của mình với đối phương, chợt nghe thấy tiếng bước chân An Kỳ nhìn ra thì tá hỏa. Cô vỗ nhẹ vào vai anh, nói:
“Mẹ em tới.”
Tả Dật nghe vậy nhướng mày giật mình, hai người vội tách nhau ra. Lúc này họ mới nhìn vào cửa thì quả nhiên thấy Gia Nguyệt Và Hạ Lâm đang đứng đó.
“Mẹ, Hạ Lâm, hai người tới rồi.”
An Kỳ nhanh chóng tiến tới phía cửa cầm tay hai người dắt vào. Cô chỉ không ngờ rằng sẽ gặp họ ở đây vì thế vừa rồi chỉ là quá ngạc nhiên chứ không có sợ hãi gì cả. Dù sao trong gia đình ai cũng biết chuyện của cô với Tả Dật, cô cũng không cần phải giải thích lấp liếm làm gì.
Tả Dật đi tới lấy hai chiếc ghế cho họ:
“Bác gái, Lâm tiểu thư, mời ngồi.”
Lời nói của anh khiến ba người trong phòng không biết nên nói gì. An Kỳ ngồi trên giường nhịn cười, vừa rồi anh hoàn toàn coi mình là chủ nhà còn mẹ cô và Hạ Lâm là khách tới chơi. Mặc dù cô cũng cảm thấy hình dung này cũng không có gì là sai, nhưng sao vẫn cứ gương gạo.
Gia Nguyệt cùng Hạ Lâm không biết nói gì cũng đành ngồi xuống. Một lúc sau, bà nói:
“Cậu Tả, cảm ơn cậu đã cứu con bé.”
Lời nói khách sáo của bà khiến nah có phần bất đắc dĩ, cứu cô là việc anh phải làm, cũng biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tong-tai-toi-den-bat-ngai-day/1716227/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.