Câu trả lời của cô hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Tả Nghiêm. Dù có thế nào thì ông cũng không nghĩ An Trạch vậy mà lại tự đi đầu thù. Chuyện xảy ra cũng không phải quá lâu, nếu như muốn điều tra lại từ đầu cũng không hẳn là không thể. Nhưng Thương Thịnh mới chỉ được An Kỳ điều hành mấy tháng gần đây, mặc dù ông cũng khppng phải qua quan tâm tới việc kinh doanh bên đó nhưng bản thân cũng là một nhà doanh nghiệp, chí ít ông cũng biết khi chuyện này phanh phui ra thì hậu quả sẽ như thế nào.
Tuổi An Kỳ còn rất trẻ, lại nói cô cũng chưa có nhiều kinh nghiệm trong king doanh, sự việc lần này ắt hẳn có thể đánh gục cô bất cứ lúc nào. Không phải là cô chưa từng nghĩ tới điều này, nhưng bản thân cô việc ba quyết định đi đầu thú cô ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm. Vì một lúc quyết định sai lầm của mình mà ông đã phải sống cùng với sự áy náy, tội lỗi suốt năm năm qua. Bây giờ đã đến lúc gỡ bỏ tất cả, sống cho bản thân mình.
“An tiểu thư, ba cô làm vậy liệu có nghĩ đến hậu quả xảy ta với Thương Thịnh không?” Tả Nghiêm bất chợt hỏi một câu.
An Kỳ nhìn ông, ánh mắt không có một chút do dự cùng sợ hãi nào, xem ra bản thân cô cũng đã có sự chuẩn bị cho việc sắp ập đến:
“Thương Thịnh là một tay do cha cháu tạo dựng nên, đây cũng là tâm huyết cả đời của ông. Cháu biết, việc ba quyết định như vậy sẽ có nghuy hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tong-tai-toi-den-bat-ngai-day/1716217/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.