"Đừng tự đa tình." Tư Cảnh Hàn đẩy cô ra, nhếch môi khinh bỉ: "Cô nghĩ mình là ai? Nếu như có chút luyến tiếc nào thì tôi đã không bán cô cho Lăng Túc Thiên rồi. Xem như cô tốt số để Tề Thiếu Khanh kịp thời tìm được, nếu không, cô cũng chỉ như Na Mộc Lệ không hơn không kém!"
"Vậy sao? Nghe anh nói vậy thì xem ra lựa chọn của tôi càng đúng đắn rồi. Tề Thiếu Khanh luôn đến bên tôi vào những lúc nguy nan nhất, dù lúc trước yêu không đúng lúc nhưng quan trọng đến cuối cùng tôi vẫn gặp đúng người." Hoắc Duật Hy cười khẽ thêm tiếng nữa: "Không lấy anh ấy làm chồng thì tôi còn lấy ai?"
Chỉ là thêm một lần nói dối, đối với Tư Cảnh Hàn hắn đã thành thói quen rồi, nhưng nhìn trên khuôn mặt xinh đẹp của cô toàn là nổi hận thù, bàn tay của hắn trong vô thức khẽ xiết lại, trên môi vẫn phải treo một nụ cười làm người khác rát mắt.
Nhưng hắn cũng chẳng thấy đau gì, chỉ cần nghĩ đến người hắn thương nhất thì mọi chuyện thế này diễn ra cũng tốt, cái gì cũng thật xứng đáng, là cái giá hắn phải trả cho những ngày tháng hạnh phúc sau này.
Hạnh phúc?
Bất chợt nghĩ đến hai từ này lòng hắn lại khẽ run lên, thường xuyên trong những giấc mơ của hắn hai từ này giống như ánh sáng của mặt trăng, chỉ có thể nhìn thấy nhưng không bao giờ chạm tới, mà một khi tỉnh giấc thì tất cả cũng biến tan, không để lại dấu tích gì.
Hạnh phúc đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-chang-the-yeu/2355422/chuong-95-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.