Đôi mắt của Hoàng Tịch Liên sắc như pha lê, sáng như thủy tinh, lại đen tuyền như bầu trời những ngày vào bão. Không còn là một Hoàng Tịch Liên có vẻ ngoài hào sảng, hay nói cười một cách vô hại nữa.
Hoắc Duật Hy làm sao không nhận ra dụng ý trong ánh mắt của cô ấy. Cô gái này không hề giả muốn ngây thơ với cô mà rất trực tiếp tuyên chiến, nhưng cô vẫn khâm phục cô ấy có đôi mắt tinh tường, chỉ qua vài động tác lúc nãy bốn người gặp mà đã phát hiện ra manh mối.
Cô cũng thừa nhận cô ấy rất xinh đẹp, là loại cảm giác gây ảo tưởng cho cả nam và nữ, so với những người phụ nữ trước đây ở bên cạnh Tư Cảnh Hàn mà cô biết thì Hoàng Tịch Liên trước mắt này mới thật sự là người có thể sánh vai cùng hắn.
Từ khí chất cho đến gia thế, không bối cảnh lai lịch nào có thể phù hợp hơn, nhưng cho dù là vậy thì đã thế nào, trước kia bên hắn có cô, sau này có thể sẽ là Hoàng Tịch Liên nhưng cuối cùng hẳn là Bảo Bối.
Hoàng Tịch Liên ở đây nhìn thấy thái độ của Hoắc Duật Hy một tý cũng không biến chuyển nhưng cô ấy không thấy quá lúng túng, ngược lại còn hứng thú hơn đưa bàn tay vân vê sau gáy của Tư Cảnh Hàn, cô biết Hoắc Duật Hy vẫn còn nhìn mình nên hơi nhón chân giả vờ nói vào tai người đàn ông một điều gì đó để tạo ra dáng vẻ hai người đang ôm nhau tình tự.
"Lúc nãy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-chang-the-yeu/2355419/chuong-95-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.