"Đúng vậy, Tư tổng đây là tiền viện phí."
Tư Cảnh Hàn vẫn không ngẩn đầu lên, ngón tay thon dài linhp hoạt gõ trên bàn phím máy vi tính.
"Chắc Hoắc tiểu thư biết tôi không cần đến số tiền này."
Hoắc Duật Hy hít một hơi, "Phải, nhưng mà tôi là việc tôi thấy bản thân cần phải làm. Chúng ta không quen không biết, Tư tổng giúp tôi, tôi rất cảm ơn, càng không muốn nợ ân tình của anh."
"Không muốn nợ ân tình? Nhưng bản thân tôi đột nhiên lại muốn chút ân tình này lưu lại đó."
"Tư tổng, anh nói đùa rồi. Tôi là nhân vật tầm thường, anh xuất thân cao quý thật không phù hợp giao lưu."
Tư Cảnh Hàn nghe một câu này thì hơi ngẩn đầu lên, "Cậu bạn đi cùng Hoắc tiểu thư biết chuyện này chứ?"
"Tất nhiên, đáng lẽ anh ấy sẽ đi cùng tôi để cảm ơn Tư tổng, nhưng do đi đứng bất tiện nên tôi bảo anh ấy ở nhà rồi, mong Tư tổng thông cảm."
Tư Cảnh Hàn không biết có tin hay không, nhìn văn kiện, lại gõ gõ lên bàn phím vài cái thì ngã người, lưng dựa vào ghế, nheo mắt nhìn Hoắc Duật Hy: "Hoắc tiểu thư vào lâu như vậy cũng chưa ngồi xuống, mời ngồi."
"Không cần đâu, Tư tổng, nếu không có việc gì khác thì tôi không làm phiền anh nữa."
Lần này thì Tư Cảnh Hàn cũng đứng dậy, vóc người cao lớn giấu sau tây trang màu đen thẳng tấp, thẳng tấp, chỉnh chu không nhìn ra khuyết điểm. Hắn tiến về phía Hoắc Duật Hy, cách cô vài bước thì dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-chang-the-yeu/2355222/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.