Tần Dịch Dương ôm nàng một cái thật chặt, cuối cùng mới chậm rãi buông ra.
Thân ảnh cao ngất đi ra phía ngoài cửa.
Hắn mím chặt môi, vĩnh viễn không cách nào nói cho nàng sự lưu luyến của mình, nhưng nàng lại bài xích, cái ôm lạnh nhạt giống như là ngàn kim đâm vào thân thể hắn, hắn khó có thể chịu đựng được.
Không dám tiếp tục ở trong căn phòng này thêm một giây nào nữa, chỉ sợ bản thân sẽ không thể nhịn được mà gắt gao đem nàng ôm vào trong ngực, im lặng khẩn cầu. Ở ngoài căn phòng, gặm nhấm những lời nói không thể nói ra.
Lạc Thành từ xa đi tới, nhẹ giọng nói: “Tất cả đều đã chuẩn bị xong, Lâm tiểu thư còn có vấn đề gì sao?” Ánh mắt thâm thúy của Tần Dịch Dương phiếm sự mệt mỏi, nhìn cảnh sắc trước cầu thang nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nhàn nhạt mở miệng: “Không có.” Thanh âm kia lại nghẹn ngào như vậy.
Tần Dịch Dương cũng nhíu mày, cụp mắt, lúc này mới phát hiện ra mình đã thất thố đến cỡ nào, hắn có thể lãnh đạm đối mặt với toàn bộ những thành viên trong hoàng gia, có thể ở trên bàn đàm phán cơ trí toát ra khí chất vương giả, nhưng cuối cùng hắn lại bị một cô gái nhỏ bé đánh gục ngã, người con gái đó hắn yêu, hắn tận tâm dốc sức để rồi chỉ đổi lại sự lạnh nhạt của nàng.
Ánh mặt trời le lói từ từ hạ xuống, Tần Dịch Dương mím môi, cả người tản ra hơi thở lãnh liệt mang khí chất hoàng gia Anh, nhàn nhạt ra lệnh: “Báo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527890/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.