Đem cả người nàng đặt thật ổn định trên chiếc giường trắng tinh, thânthể cao ngất mới đứng dậy, đóng cửa phòng đi đến phòng khách, cảm giáccó hơi chút bất an.
Ngón tay thon dài xoa xoa mi tâm, tiếng nói của Tần Dịch Dương hờ hữngmà lạnh lùng: “Đi giúp tôi nói cho Colin biết, tôi sẽ tha thứ cho nó lần hành động sai lầm này, cho nó trong vòng hai ngày phải trở về Anh, nếukhông bảo nó chờ bị lưu đày đến sa mạc đi.”
Ánh mắt của Lạc Thành sáng lóe lên, chần chờ nói: “Ngài biết chắc chắn là Colin làm sao?”
Tần Dịch Dương lãnh đạm, chính là ánh mắt hiện lên tia đã sớm biết rõ từ trước.
Lạnh lùng cười, hắn lạnh giọng nói: “Thủ đoạn vụng về như vậy mà cũngdám đụng vào cô ấy, nó quả nhiên là cần phải chỉnh một chút.”
Nếu Colin không phải là em trai của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha như vậy.
Lạc Thành mím môi không hỏi nữa, nhìn dáng vẻ của hắn cũng đã đủ biếthắn khônh có dự định quay về Anh, nhưng là: “Không ai được phép vắng mặt trong kỳ tham tuyển ba tháng sau, ngài quyết định buông tay sao?”
Từ vài năm nay đã chuẩn bị để tham tuyển, thế lực tài chính của Tần Dịch Dương trải rộng từ châu Âu, Mỹ, đến châu Á, các kế hoặch thu mua hiệntại cũng đã hoàn thành, những gì hắn chuẩn bị hết thảy đều vì ngày hômnay – tham tuyển, hay cũng có thể nói là toàn bộ người trong Hoàng Thấtcũng chỉ muốn xem hắn và Bruce so tài cao thấp thế nào thôi, mà hiệntại, hắn không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527860/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.