Lâm Hi Hi cắn môi, gian nan gật đầu.
Phòng khách im lặng, nền nhà đều là mảnh vỡ, trong không khí nồng đậmmùi thức ăn hỗn hợp, yên tĩnh như vậy làm cho người ta càng hốt hoảng,nhóm người hầu đại khái cũng không dám bước ra, mắt mở to nhìn hai người bọn họ.
Tần Dịch Dương mím chặt môi, ánh mắt rõ ràng phát ra cuồng liệt lửa giận, giờ phút này trong lồng ngực cũng đã bắt đầu bộc phát.
Nàng luôn có bản lĩnh bức hắn đến không khống chế được mọi chuyện.
Hết lần này đến lần khác, kết thúc luôn là thời điểm hắn bị trêu trọc.
“Lâm Hi Hi......” Thanh âm mất tiếng mà kiên định, bàn tay ấm ápcủa Tần Dịch Dương vuốt ve lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, chóp mũi của nàng chỉ cách có nửa tấc, “Đem cái ý nghĩ trong đầu này loại bỏ đi,đừng bao giờ nói với anh nữa, tốt nhất ngay cả nghĩ cũng không nghĩ, nếu muốn thả em, đời này là không thể.”
“Em là vợ anh, nếu đã muốn gả cho anh, anh sẽ không cho em cơ hội đổiý.” Thanh âm của hắn như là nỉ non, như là một bùa chú làm cho Lâm Hi Hi nghe xong liền mở to hai mắt nhìn, trái tim đập thình thịch.
“Không có khả năng...... Chúng ta có hiệp nghị, hiệp nghị đã xong,chúng ta sẽ ly hôn!” Lâm Hi Hi nhớ tới cái hiệp nghị chính mình đã kítên kia, thất thanh hô lên.
Khóe miệng Tần Dịch Dương hiện lên một nụ cười tái nhợt mà lãnh liệt: “...... Hiệp nghị? Đó là cái gì?”
Một tiếng “vù vù”, có một cái gì đó như muốn nổ tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527843/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.