Thấy ấm áp trong ngực, nàng liều mạng phóng thích oán hận cùng bi phẫncủa chính mình, cho đến khi nếm được mùi tanh của máu cũng không nhả ra!
Sắc mặt Tần Dịch Dương có chút tái nhợt nhưng tùy ý cho nàng cắn.
Đến tột cùng vậy chuyện này là thật sao?
Trên mặt tuấn lãng của hắn hiện một tia tái nhợt cùng với nụ cười, chính hắn cũng không rõ ràng, đến tột cùng người nào có quyết định đơn thuầnmà không mang theo mục đích tính toán. Hắn đích thực là lợi dụng nàng,lừa gạt nàng, đây là sự thật không thể chối bỏ.
Nàng hoàn toàn đã không còn khí lực, tay nhỏ bé gắt gao gỡ bỏ áo bêntrong Âu phục, cởi ra thật nhanh, hô hấp chốc lát lại trở nên yếu ớt,trong lúc thống khổ nhất nàng buông cổ hắn ra, cả người gần như hưnhuyễn.
May là Tần Dịch Dương ôm lấy nàng, mới có thể để nàng không xụi lơ xuống nữa.
Nàng tái nhợt đến nỗi gần như trong suốt, môi anh đào vẫn còn lưu vếtmáu của hắn, tâm tình Tần Dịch Dương phức tạp, ngón trỏ vuốt ve cánh môi của nàng, lên tiếng trả lời: “Xin lỗi, rất nhiều chuyện không thể choem biết...... Đừng khóc, anh đưa em trở về......”
Xa xa, người lái xe vô cùng lo lắng chờ đợi, mắt thấy thái độ Tần DịchDương từ xa ôm lấy nàng trong lòng ngực ngồi vào đằng sau xe, lúc nàymới trấn định lại một ít không còn bối rối như vậy.
“Tiên sinh......”
“Đến chỗ trước lái xe đi!” Tần Dịch Dương chỉ ra mệnh lệnh nhưng ý tứ ẩn sâu trong đó có bao nhiêu phức tạp, đau đớn đọng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527841/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.