Hẳn là sẽ không. Chẳng qua hắn chỉ lạnh giọng mà nhắc nhở người hầu những lời này, nàng hẳn là sẽ không biết.
Trong căn phòng trống trải không có thân ảnh của nàng như trước, TầnDịch Dương dừng ở ban công, chận rãi đi qua, nhưng lại cũng không có.
Hắn nhíu mày, cảm giác tinh thần hơi căng thẳng.
Khi đó, khi biết được tin nàng không có ở Tần trạch, hắn ý thức được đólà thời điểm nguy hiểm, chính là loại cảm giác này khiến cho toàn bộ đầu óc đều là thân ảnh của nàng, lại chạm đến thứ không chân thật.
Hành lang lầu hai rất dài, thực u tĩnh, thân ảnh cao ngất của Tần Dịch Dương đi tới, tất cả đèn đều được bật lên.
Ánh đèn sáng chói chiếu rọi cả tòa nhà như ban ngày, hắn thấy được một cánh cửa mở hé ra.
Chậm rãi đi tới nhẹ nhàng đẩy ra, rốt cuộc cũng nhìn thấy thân ảnh củanàng đang dựa vào giá sách lẳng lặng xem gì đó, mái tóc dài đen bóng ướt sũng vương vãi trên vai nàng, váy ngủ màu mận chín làm nổi bật da thịtnon mềm của nàng.
Nghe được tiếng bước chân Lâm Hi Hi quay đầu lại, hơi hơi kinh ngạc, “Anh đã trở lại sao?”
Thân ảnh cao ngất trầm ổn đi tới, thân ảnh cao ngất của hắn đối lập vớithân thể nhỏ bé mảnh mai của nàng. Hai tay dang ra Tần Dịch Dương đemnàng ôm vào, hít lấy từng đợt từng đợt mùi hương thơm ngát nhè nhẹ saukhi tắm rửa của nàng, trầm giọng hỏi: “Đang xem cái gì?”
Lâm Hi Hi hấp một ngụm khí nhỏ, đem sách gấp lại, thật cẩn thận mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527834/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.