Rất thương hắn phải không?
Tần Dịch Dương cắn chặt bờ môi tái nhợt, cúi người xuống dưới, tỉ mỉ mà quan sát nàng.
Nàng có thể lấy đâu ra khí lực lớn như vậy mà tranh đấu cùng một tên ácma cơ chứ? Rõ ràng thời điểm mới gặp nàng, nàng vẫn là một cô gái nhátgan nhu nhược như vậy, ngay cả việc nhảy xuống xe chỉ trích bạn trai của chính mình cũng không có dũng khí, để đến khi hắn mệnh lệnh bức báchmới dám động thủ, chẳng qua là hiện giờ, nàng có thể đối điện với tênkia khi hắn mang vũ khí hướng cổ mình mà đâm vào, dũng cảm mà ngăn lại,không phải sao?
Thời điểm mà hắn tới nơi, cả lầu hai đều là vết máu đứt quãng.
Vết máu kéo dài đến thư phòng kia.
Trong một cái chớp mắt kia, trái tim hắn chưa bao giờ đau đớn và giá lạnh như vậy. Sợ hãi.
Sợ hãi từng bước từng bước mất đi nàng.
Sinh mệnh kia quá mong manh, mong manh đến mức chạm vào sẽ tan biến,trước kia khi ôm nàng liền cảm giác được xương nàng nhỏ yếu đến đángthương, khí lực cùng sự dũng cảm cũng không lớn lắm, nhưng không ngờ côgái nhỏ nhu nhược này lại có thể biến cứng cỏi như cành lá, hắn thiếuchút nữa là mất đi.
Bàn tay ấm áp có thể đem cả khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ôm trọn trong lòng bàn tay, hắn cúi đầu, hôn lên cánh môi của nàng.
Tựa như trong lúc này đây là phương thức duy nhất có thể giữ lấy nàng,nhẹ nhàng cố định cái gáy mềm mại không cho đầu của nàng quay đi, vôthức nâng cao lên, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527832/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.