Ánh mắt của Tần Dịch Dương chưa bao giờ hiện lên tia khí phách cùng độcchiếm như vậy, cánh tay chế trụ cằm nàng khiến nàng hơi hơi ngẩng đầu,cúi đầu hôn xuống, mang theo khát vọng nồng đậm, nhắc nhở nàng, vấn đềnày có bao nhiêu trần trụi cùng lộ liễu. Nàng muốn biết đúng hay không?Cũng có thể!
“Vĩnh viễn đừng nghĩ đến việc rời khỏi anh, đây là điểm mấu chốt củaanh.” Thanh âm của hắn hỗn độn cũng nồng đậm uy hiếp, vọng vào tai củanàng. “Đã hiểu chưa?”
Hắn nói ‘vĩnh viễn đừng nghĩ đến việc rời kkhỏi hắn.’
Không phải trong lòng Lâm Hi Hi không sợ hãi, hàm răng nhẹ nhàng cắnmôi, vết hằn càng chặt, nàng hoàn toàn rối loạn, là hắn nói cho nàngbiết, ‘Đợi cho hiệp nghị kết thúc nợ nần cũng sẽ xong.’ Mà hiện tại hắnlại nói ‘vĩnh viễn đừng rời khỏi hắn?’
Nàng không nói lời nào, cánh tay bức hiếp kia vẫn còn gắt gao thủ sẵntrên gáy, chậm rãi tăng lực, Lâm Hi Hi thực sự chịu không nổi, nghẹnngào nói một câu: “Vâng.” Hô hấp yếu ớt rối loạn.
Đêm nay nàng cũng đã bị nhiều chuyện làm cho kinh động.
Tần Dịch Dương không nghĩ tiếp tục làm cho nàng có chút gợn sóng nữa,hai tay đang xiết chặt nàng chậm rãi giãn ra, ôn nhu mà ôm lấy nàng, làm cho nàng thoải mái dựa vào trong ngực hắn, hôn nhẹ lên trán nàng, yêuthương tột độ.
“Ngoan, anh ở bên cạnh em, đi ngủ sớm một chút.” hắn nhẹ giọng nói
Màn đêm mê ly, chỉ còn lại ánh trăng thản nhiên chiếu lên giường lớn màu xanh dương, không chút chân thật. Hiệu quả cách âm của phòng trên lầuhai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527825/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.