Lâm Hi Hi nhẹ nhàng hít một hơi, tiếng nói tao nhã êm tai: “Tôi khôngmuốn lật đổ Nhạc Thị, nó không có sức hấp dẫn đối với tôi, mục đích hiện tại của tôi, là muốn gặp cô, cùng cô yên tĩnh nói chuyện, ba giờ chiềuthứ năm, tại quán cà phê mới mở đối diện Bác Viễn, xin đừng tới muộn,tôi không thích chờ đợi người khác.’’
“A…” Kiều Nhan tức giận mà cười, “Cô dựa vào đâu chắc tôi sẽ tới?”
“Tùy ý cô, những gì cô nghe được cũng đã đủ… chúng cùng tôi không cóquan hệ, nếu cô có khả năng gánh chịu hậu quả thì cứ coi như chưa từngnghe qua, cô cũng có thể nói cho Nhạc Phong, đó là chuyện của cô.”
Lâm Hi Hi nói xong liền cúp máy.
Tiếng “Tút, Tút…” dồn dập như là tiếng búa đang đập vào ngực Kiều Nhan,cô không thể nói nên lời những gì muốn nói, tức giận, vô cùng lo lắng,không can tâm, hết thảy tích tụ trong lòng, cô nắm chặt di dộng, hận ýdày đặc.
“Làm sao vậy?” tiếng đàn ông trầm thấp từ phía sau vang lên, Kiều Nhanbỗng nhiên xoay người, nhìn thấy Nhạc Phong đứng ở sau lưng, một thân Âu phục màu lam lộ ra một cỗ hơi thở tà mị, hắn là một người ôn tồn, nhưng gần đây lại bá đạo hơn nhiều.
“Không có chuyện gì cả …” Kiều Nhan nỗ lực bình ổn tâm tình, cầu mong hắn không nghe được cuộc nói chuyện điện thoại vừa rồi.
Hai ngày trước, chuyện vợ của Tần Dịch Dương công khai đã khiến tìnhhình sôi sục, Nhạc Phong đương nhiên cũng biết, hai ngày kia căn bản làkhông có ai dám tới gần hắn bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527795/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.