Lâm Hi Hi hít sâu một hơi, nói: “Đã muộn rồi, Tần tiên sinh, tôi về trước…Cảm ơn ngài.”
Dáng người to lớn đứng sát cửa sổ nhìn người phụ nữ bé nhỏ, khuôn mặttrắng nõn của nàng có chút ửng hồng, thật không bình thường, chỉ là nàng có chút hoảng sợ, Tần Dịch Dương cũng không muốn ép buộc nàng, hắn chỉdùng đôi mắt thâm thúy của mình mà nhìn nàng, đôi bàn tay xinh đẹp củanàng cầm lấy túi xách, nàng im lặng không nói gì.
Không thấy hắn trả lời, Lâm Hi Hi không thể làm gì khác hơn là bước lùimấy bước, thân người mảnh khảnh quay đi, cắn cắn môi nói: “Ngủ ngon.”
Nàng nói xong liền bỏ chạy. Mồ hôi trong lòng bàn tay không ngừng tứa ra, nàng vội vàng hoảng loạn.
Mãi đến khi trở lại phòng mình, Lâm Hi Hi mới đỡ sợ hãi, bước đến rótcho mình một cốc nước, chậm rãi bình phục tinh thần, nàng vừa nghĩ đếnbản hợp đồng kia kia, cảm giác như bị ai đó đăng săn đuổi, chung quanhđều là bủa vây, nếu nàng không đồng ý đã không thể rời khỏi được, đôimắt Tần Dịch Dương không ngừng nhìn xoáy vào nàng, nàng không hiểu ẩn ýtrong đôi mắt đó, chỉ có thể trốn tránh.
Đêm rất yên tĩnh, nàng cuộn thân người mảnh khảnh trong ghế sofa, không thể hình dung được thần uy của Tần Dịch Dương lúc này.
Nàng không biết sau khi rời khỏi, đôi mắt Tần Dịch Dương càng thêm lạnhlùng, nàng càng không biết, đây là cơ hội để hắn nắm lấy nàng, hắn đangđợi nàng, đợi nàng sập bẫy!
Một đêm không ngủ, Lâm Hi Hi cũng không ngủ được.
Sáng sớm bước ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527733/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.