Nói thì nói thế nhưng chính Chí Vương cũng không biết vì sao mình lại hành sử như thế với Yên Yên.
Còn về phần của Yên Yên, sau khi ăn uống dọn dẹp xong xuôi cô về phòng tắm rửa và nghỉ ngơi. Rồi lại một lần nữa "ting" một tin nhắn chờ hiện lên.
- Hửm? Tống Thiên sao?
Nội dung tin nhắn được gửi tới:
- Yên Yên cậu có ở đó không?
- Tớ đây. Có chuyện gì sao?
- Hôm trước gặp cậu hơi bất ngờ cũng chưa hỏi cậu được gì. Tớ nghe Chí Vương nói cậu là trợ lí của anh ta. Chuyện đó là thật sao?
- Um tớ là trợ lí của anh ta.
- Sao cậu lại làm cho anh ta? Cậu không sợ anh ta sao?
- Tớ thiếu tiền anh ta nên phải làm chứ sao, à mà cậu hỏi tớ không sợ anh ta là ý gì?
- Cậu thật sự không biết gì sao?
- Biết gì cơ?
- Trong giới làm ăn của bọn mình ai cũng biết đến anh ta với cái tên Demon. Anh ta nổi tiếng là hung dữ, bí ẩn bất kỳ ai đụng vào anh ta thì người đó hôm trước hôm sau sự nghiệp cũng chẳng còn, nhà cửa thì mất hết, người cũng chả thấy đâu. Nhưng được hợp tác làm ăn với anh ta thì đó lại là một may mắn mà ai cũng muốn.
- Ồ vậy sao. Vậy chắc cậu cũng sợ anh ta lắm nhỉ?
- Cậu biết tớ không yếu đuối vậy mà, với cả hồi trước tớ cũng có gặp qua anh ta mấy lần cũng nói chuyện được mấy câu rồi dần thấy anh ta cũng bình thường không đáng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-that-ngot-ngao/154006/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.