- Này này thả ra, anh nắm tay tôi đau quá.
- Lên xe đi. Cô với Tống Thiên quen nhau sao?
- Sao lại không quen được, chúng tôi là bạn thân hồi cấp ba đấy.
- Vậy sao. Tiểu Lí lái xe đi.
Rồi Tiểu Lí lái xe đưa Yên Yên và Chí Vương về công ty.
Sau chuyện buổi sáng Chí Vương có vẻ khó chịu và phớt lờ Yên Yên.
- Hạ tổng trưa nay anh muốn ăn gì tôi mua.
- Ăn gì cũng được.
- Ờ được. Sao anh ta trả lời cộc lốc thế nhỉ khó chịu gì sao( Yên Yên tự hỏi bản thân mình) mà kệ đi trước giờ anh ta đều vậy mà.
Nói rồi Yên Yên đi mua đồ ăn trưa cho Chí Vương.
- Hạ tổng đồ ăn trưa của anh đây. Anh nghỉ tay một lát ra ăn đi.
- Để đấy lát tôi sẽ ăn.
- Vậy tôi để đây cho anh. Tôi xin phép ra ngoài trước.
- Um.
Mặc dù nói chuyện với Yên Yên nhưng Chí Vương lại chẳng nhìn Yên Yên dù chỉ một cái.
- ( Bước ra khỏi phòng) Anh ta bị sao vậy nhỉ? Đúng là con người lúc nóng lúc lạnh, khó chiều thật sự.
Cứ thế thời gian trôi qua cũng đến lúc Yên Yên phải tan ca về nhà.
- Về nhà thôi. Không biết hôm nay anh ta muốn ăn gì nhỉ, đi hỏi anh ta thử xem. (Mở cửa phòng)Không có trong phòng sao chắc chưa họp xong thôi mình cứ về trước vậy.
Về nhà, Yên Yên dọn dẹp nhà cửa rồi nấu cơm chờ Chí Vương về. Cứ thế cô chờ mãi chờ mãi mà Chí Vương chưa về nhà, Yên Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-that-ngot-ngao/154005/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.