Tề Phong nghe vậy thì sững sờ tại chỗ: "Không thể nào! Làm sao có thể? Hôm qua chẳng phải còn nói chuyện rất tốt sao? Có phải trong nước xảy ra chuyện gì nên cô ấy mới đột ngột trở về? Đúng rồi, chắc chắn là như vậy. Anh biết khi nào cô ấy trở lại mà đúng không?"
Trịnh Ân lại thở dài: "Tề Phong, cậu bình tĩnh đi."
Hắn khẳng định: "Tôi rất bình tĩnh."
Anh vỗ nhẹ vào vai hắn: "Khi nào con bé trở lại tôi cũng không biết."
Hắn nhíu mày: "Không biết sao?"
Trịnh Ân gật đầu: "Ừm. Được rồi, cậu trở về nghỉ ngơi đi, tôi đến công ty trước. Nếu cần thiết, cậu có thể gặp tôi bất cứ lúc nào!"
Hắn im lặng một lúc rồi gật đầu: "Cảm ơn anh!"
"Không cần khách khí, tôi đi đây."
Nói dứt lời, Trịnh Ân tiến về chiếc xe của mình rồi lao vút đi. Anh biết, tốt nhất vào lúc này nên để hắn một mình, nói nhiều quá dễ khiến hắn kích động. Sớm muộn hắn cũng sẽ tìm anh hỏi chuyện, đến lúc đó nói rõ ràng là được.
Nhìn chiếc Bentley từ từ khuất dạng, Tề Phong quay lưng bước từng bước nặng nề trở lại ngồi vào trong xe, mãi một lúc sau hắn mới khởi động xe trở lại nhà của mình.
Bước vào phòng khách, hắn ngồi phịch xuống ghế sofa tựa như không còn một chút sức sống.
Hắn cứ lẳng lặng một mình ngồi đó, không một tiếng động.
Không biết qua bao lâu, đến khi không gian xung quanh chìm vào bóng tối, đâu đó có chút ánh sáng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-than-bi-chong-lung-cho-toi/2462024/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.