Tần Nhã Linh kết thúc cuộc họp là chuyện của hơn một tiếng sau.
Tạm biệt anh em Tần Trọng Khang, cô cùng Tề Phong ghé siêu thị mua đồ sau đó trở về nhà ba mẹ mình để làm bữa tối.
Khi về đến nhà, ba mẹ cô dường như cũng có công việc nên không có ở nhà cho nên cô tự dùng chìa khóa để mở cửa.
Nhìn đồng hồ nơi cổ tay, thấy vẫn còn sớm, cô cho đồ ăn vào tủ lạnh, sau đó quay sang nhìn người đàn ông đứng bên cạnh, mỉm cười lên tiếng: "Vẫn còn khá sớm, anh có muốn nghỉ ngơi một chút hay không?"
Hắn ôn nhu nhìn cô, xong không trả lời câu hỏi của cô mà hỏi ngược lại: "Em có mệt hay không?"
Cô khẽ nhướn mày, lại cũng không trả lời câu hỏi của hắn mà đi tới bồn rửa tay, sau đó mới quay lại nhìn hắn khẽ cười: "Vậy lên phòng em ngồi một chút đi."
Không đợi hắn lên tiếng, cô đi trước dẫn đường, giống như đã biết hắn sẽ theo sau, nên cũng không quay lại nhìn vẻ mặt bàng hoàng của người kia.
Tề Phong khẽ nhíu mi, trong đầu bất giác hiện lên câu nói của Tần Trọng Hải: có khoảng thời gian gã đàn ông kia đến nhà cô đóng đô vào mỗi cuối tuần. Vậy thì, cô có để gã ta vào phòng của mình hay không?
Cảm giác bức bối không tên bất chợt lan tỏa, lại cũng có một chút ghen tuông trong đó. Hắn chỉ hận một nỗi không thể quen biết cô sớm hơn, để có thể ở cùng cô nhiều một chút, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-than-bi-chong-lung-cho-toi/2461973/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.