Đầu tuần trở lại công ty, Jason tuyên bố số cổ phần CMC đã nắm được, tất cả mọi người đều tỏ ra mừng rỡ. Đương nhiên, người vui nhất chính là Tần Nhã Linh bởi vì những gì mà cô lo lắng đều đã được giải quyết.
Jason khi nhìn thấy nụ cười của cô thì trong lòng cũng thấy vô cùng thoả mãn. Những gì mà anh có thể làm cho cô không nhiều cho nên bằng bất cứ giá nào anh cũng muốn hoàn thành tốt nhất có thể.
Có lẽ đây được gọi là "chỉ cần thấy người mình yêu vui vẻ thì bản thân cũng thấy vui vẻ". Là một tình yêu cao thượng chăng? Anh không quan tâm điều đó, chỉ vì đó là điều mà anh muốn làm mà thôi.
Sau khi thống nhất bước tiếp theo của kế hoạch, Tề Phong cho Jason liên hệ với CMC để ký kết hợp đồng. Đối phương tỏ ra vô cùng mừng rỡ vì cho rằng công ty đã được cứu.
Sau đó một tuần, các công nghệ trong hợp đồng mà CMC cần cũng được SLC bàn giao và CMC cũng lập tức cho sản xuất sản phẩm để có thể kịp ngày bàn giao cho đối tác.
Một ngày đẹp trời, Trần Trung Đức nhận được cuộc điện thoại từ một dãy số lạ. Tuy rằng gã hơi nghi hoặc nhưng cũng vẫn bắt máy.
Điện thoại vừa thông, bên trong điện thoại liền vang lên thanh âm của một người phụ nữ.
"Anh là Trần Trung Đức?"
"Cô là ai?" Gã cất giọng lạnh nhạt.
Ả khẽ cười: "Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là tôi có thể giúp anh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-than-bi-chong-lung-cho-toi/2461490/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.